TỪ ĐÔI TAY TÀI HOA, NGHỆ NHÂN CÂY CẢNH Ở MỸ PHÚC TẠO NÊN KIỆT TÁC NGHỆ THUẬT, CHO THU NHẬP HẰNG TRĂM TRIỆU ĐỒNG
Trong
phong trào “Nông dân thi đua sản xuất
kinh doanh giỏi, đoàn kết giúp nhau làm giàu và giảm nghèo bền vững”, nghệ
nhân Trần Trọng Mẫn, thôn Cấp Tiến 2, xã Mỹ Phúc trở thành tấm gương tiêu biểu
vươn lên làm giàu chính đáng từ nghề cây cảnh, cho thu nhập hằng trăm triệu
đồng mỗi năm.
Đắm
say nghề tạo thế cho cây cảnh
Trong khu vườn rộng 1.400m2, bác
Trần Trọng Mẫn đang hăng say, miệt mài cầm kéo cắt tỉa từng ngọn cây. Nhìn bác
làm, tôi thấy cả sự đam mê mãnh liệt, đôi bàn tay bác như đang “múa” trên từng bông tán. Bác Mẫn cho
biết, người thợ làm cây cảnh tựa như một nghệ nhân, một thi sĩ, mỗi gốc cây đều
có dáng vẻ, kiểu thế riêng, vì vậy, người thợ cần có sức tưởng tượng phong phú,
phải hình dung thế cây, để từ đó tạo hình, cho ra thế cây đẹp, mềm mại, uyển
chuyển, tự nhiên. Dưới đôi bàn tay tài hoa của người thợ, những gốc cây vô tri
bỗng trở thành tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, biểu đạt, kết tinh “tâm” và “ý” của người thợ. Khu vườn của bác như thượng uyển của bậc tao nhân
mặc khách, để những người chơi, người mua có dịp thưởng ngoạn.
Năm 1987, sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân
sự, xuất ngũ trở về địa phương, chiến sĩ trẻ Trần Trọng Mẫn lựa chọn nghề
truyền thống của cha ông để phát triển kinh tế, làm giàu trên mảnh đất chôn rau
cắt rốn. Và như một lẽ tự nhiên, nghề trồng hoa cây cảnh đã “thấm” sâu vào máu thịt, đem đến cho
chàng trai Trần Trọng Mẫn niềm hăng say, đam mê bất tận. Bấy giờ, thời buổi rất
khó khăn, để có điều kiện trụ vững với nghề cây cảnh, bác phải vay mượn vốn
liếng từ người thân quen, kết hợp chăn nuôi lợn, gà, nấu rượu, chắt chiu, gom
góp từng đồng, được khoản nào thì mua cây về trồng trong vườn. Cứ thế, dần dần,
người nông dân Trần Trọng Mẫn hình thành khu vườn đủ các loại cây, với các thế
khác nhau, đa dạng chủng loại. Mỗi khi gặp khách, bán được cây nào thì bác lại
tiếp tục đầu tư mua thêm cây mới. Việc trồng cây cảnh thuận lợi so với trồng
hoa, cây ăn quả, vì ít sâu bệnh phá hoại, không phải phun thuốc trừ sâu nhiều.
Do đó, môi trường sạch sẽ, sức khỏe con người được đảm bảo.
Cây phôi được bác mua từ vườn các hộ dân,
đem trồng để tạo thế, chứ không nhập cây từ trên rừng về. Ngày xưa, người ta
hay trồng cây ở các bụi dậu, bờ sông, bờ ao, cánh đồng, thỉnh thoảng tìm được
những cây mang dáng vẻ kỳ quái, thân gốc khù khoằm, mua với giá hời. Nay, các
hộ dân đều xây tường bao, việc tìm được cây như thế tương đối khó khăn, có khi
phải lặn lội tới khu vực miền núi, vùng nông thôn, vùng sâu, vùng xa, may ra
mới sưu tầm hàng ưng ý. Mỗi lần tìm được cây đẹp, lọt vào “mắt xanh” là cả hành trình đầy gian nan, mỗi cây chứa đựng một câu
chuyện, kỷ niệm sâu sắc không thể nào quên. Thành quả mồ hôi nước mắt đó luôn
được bác nâng niu, giữ gìn như “đứa con”
tinh thần.
Uốn cây không thể nôn nóng, vội vàng, đặc
biệt là cây tùng la hán, vì đặc trưng loại này có thân gỗ cứng, dễ bị gẫy khi
uốn cong. Phải dùng kỹ thuật uốn từ từ. La hán được ươm giống bằng hạt hoặc
giâm cành. Trước đây, việc nhân giống gặp nhiều khó khăn, tỷ lệ thành công
thấp, thì nay, với sự hỗ trợ của khoa học hiện đại, việc nhân giống thuận lợi hơn.
Người ta chỉ cần nhúng cành non vào thuốc kích thích, rồi giâm xuống cát, cây
sẽ tự động bén rễ, sinh trưởng tốt.
Có lẽ dễ trồng nhất là cây sanh, si. Vì
loại này vốn giàu sức sống, thân mềm dễ tạo dáng. Theo bác, cây sanh lá nhỏ
thuộc hàng giá trị nhất, lúc nào cũng có khách mua, luôn giữ giá hơn so với
dòng sanh lá to. Cây sanh chủ yếu được trồng bằng hạt hoặc giâm cành trong chậu
cát. Sanh sau khi đâm chồi nảy mầm, chỉ cần tưới nước vừa đủ độ ẩm, bón phân là
có thể phát triển nhanh, ra rễ nhiều, cành lá xum xuê. Để góp phần tăng giá trị
của cây sanh, bác chọn cây sanh hạt ký đá, rồi vào thế, đưa lên chậu làm tiểu
cảnh trông rất bắt mắt. Cây sanh càng già, vỏ sần sùi, rêu mốc thì giá trị càng
cao.
Để có một thế cây tâm đắc nhất, có khi phải
mất hàng chục năm mới được dáng độc, lạ, thuộc dạng “hàng hiếm”. Những cây có giá trị cao thường phải được chăm sóc tỷ
mỷ, công phu, trau chuốt cẩn thận, cây có “lý
lịch” rõ ràng, xuất xứ từ đời vua chúa, quan lại ngày xưa thì càng có giá
trị cao, thường được giới sành chơi săn lùng ráo riết, người sở hữu coi như báu
vật của gia chủ. Những cây như thế chỉ để chơi, chứ ít khi bán. Giá trị của cây
không thể đong đếm, có những cây thuộc hàng vô giá.
Bác tâm sự: “Chơi cây mang lại rất nhiều cảm xúc đặc biệt, giúp tâm hồn thanh thản,
an nhiên, tĩnh tại sau một ngày làm việc vất vả, căng thẳng. Những buổi chiều
thanh vắng, ánh hoàng hôn chạng vạng, hay khi buổi tối ngắm trăng thưởng nguyệt
bên vườn cây, lòng vơi đi bao lo toan, bộn bề, bon chen của cuộc sống mưu sinh.
Con người như được trở về với thiên nhiên, hòa mình cùng cỏ, cây, hoa lá, chim
muông”.
Chơi cây vừa là thú vui tao nhã, vừa kiếm
thêm thu nhập, coi như của tích lũy để dành. Chơi cây cảnh theo “gu”, phong cách mỗi người, theo “mốt” thời thượng. Năm 2010, người ta rộ
lên phong trào chơi cây sanh, có những cây trị giá hàng chục tỷ đồng. Giai đoạn
gần đây thì chơi hoa hồng, hoa mẫu đơn, hoa mộc, cây trứng gà... Bên cạnh dòng
cây thế to, thuộc dạng “hàng khủng”,
hiện nay, giới chơi cây cảnh chuộng dòng cây bon sai… Nói chung, người trồng
cây cảnh cần phải đón bắt xu thế thị hiếu người chơi, cần đa dạng các loại cây,
từ đó thuận lợi cho công việc làm ăn, không bị tồn vốn, mất giá, bởi nghề cây
cảnh cũng lắm thăng trầm, thịnh suy như bao ngành nghề khác, chịu sự tác động
của quy luật kinh tế thị trường…
...đến
giá trị kinh tế to lớn
Hiện nay, khu vườn nhà bác trồng các loại
cây sanh, si, đa, đề, tùng la hán, lộc vừng, dành dành, phong lan tai trâu…
Nhiều cây có giá hàng từ vài chục đến hàng trăm triệu đồng. Đặc biệt, khu vườn
của bác có cây lộc vừng thế lão mai tuổi đời khoảng 70 năm, cây sanh cổ thụ thế
long giáng, có người trả nửa tỷ đồng mỗi cây nhưng bác vẫn chưa bán. Thu nhập
từ vườn cây của gia đình bác đạt khoảng 200 đến 300 triệu đồng/năm, lao động
chủ yếu là người trong gia đình, coi như lấy công làm lãi. Nhờ có nghề cây
cảnh, gia đình bác mới có cơ ngơi khang trang, nuôi con ăn học trưởng thành
đàng hoàng.
Với tư cách thành viên Hội Sinh vật cảnh
tỉnh Nam Định, của huyện, xã, nghệ nhân Trần Trọng Mẫn thường xuyên chia sẻ
kinh nghiệm, kỹ thuật chăm sóc cây cảnh cho các thành viên trong hội sinh vật
cảnh; đồng thời, tích cực giúp đỡ những người trồng cây cảnh tại địa phương, có
thêm điều kiện phát triển kinh tế, xóa đói giảm nghèo, vươn lên làm giàu chính
đáng, ổn định cuộc sống. Với bác, được chia sẻ, hỗ trợ cộng đồng là niềm vui,
hạnh phúc, vinh dự lớn lao.
Tiếng lành đồn xa, người chơi cây các tỉnh
đều biết tay nghề của bác, tìm đến chơi, giao lưu, học hỏi, trao đổi kinh
nghiệm, kiến thức cây cảnh nghệ thuật, mua cây tại vườn nhà bác. Có khách nhờ
bác đến tận nhà chăm sóc, tạo thế cho cây cảnh. Dù tỉa cây của mình hay của
khách, bác luôn cẩn thận, tỷ mỷ, nhiệt tình, gửi gắm, thổi hồn vào từng thế
cây. Vì vậy, khách hàng xa gần, ai nấy đều tin yêu, quý trọng con người của
bác. Bác luôn tâm niệm, nghề cây cảnh rất cao quý, góp phần tô điểm, làm đẹp
cho đời; xã hội càng phát triển thì thú chơi cây cảnh càng hưng thịnh. Con
người luôn tìm kiếm cái đẹp, hướng tới yếu tố “chân”, “thiện”, “mỹ”. Nghề cây cảnh, do đó, sẽ không bao
giờ mất đi, mà luôn tồn tại, song hành với cuộc sống con người, xã hội hiện đại./.
Trần
Thế Hiển
Phó Chủ
tịch Hội Nông dân huyện Mỹ Lộc